Cảm nắng
Trưa về nắng đã
rộn reo,
Mồ hôi thoáng đẫm
thân nghèo hẩm hiu.
Chiều chầm chậm
gió đìu hiu,
Bàn tay sạn cháy
liu riu buổi chiều.
Mái nhà xanh củ
phong rêu,
Bữa cơm chiều dọn
giữa lều phong ba.
Ta mang kiếp phận
đi xa,
Bỏ cha để mẹ ở
nhà ngóng trông.
Thôi đành chấp
nhận long đong,
Ba mươi xuân đã trong
lòng chết theo.
Trưa chiều tối lại
ngồi nghe,
Xa xăm một thưở
câu hò bến sông.
TC