Thứ Sáu, 9 tháng 8, 2013

Tho

Con cứ tưởng
Con cứ tưởng ngày dài không hề tắt,
Để được cha ôm ấp mãi không rời.
Con cứ tưởng đời thương mãi không vơi,
Và đêm mãi ngàn sao khuya lấp lánh.
Lòng con ngỡ đôi vai gầy thưở ấy,
Sẽ cùng con rong mãi kiếp phù sinh.
Để đâu biết sáng hôm nay thức tỉnh,
Chợt giật mình cha đã bỏ đi xa.
Căn nhà trống chỉ cô đơn xót lại,
Bức hình cha mờ nhạt kiếp phong ba.
Và con tưởng mỗi lần về thăm mẹ,
Có cả cha vọng mãi tiếng câu hò ,
Của quê mình nhịp điệu sáng trăng lên.
Chiều nay ngỡ cha về sau một buổi,
Ruộng nương cày bó mạ giắt sau lưng.
Lòng con buồn nước mắt cũng rưng rưng.

TC