Tình mưa
Sáng đã dậy sao em
còn say ngủ
Ngày đã lên hay mắt
mộng giăng tràn
Mưa rơi nhịp đong
buồn qua mấy thưở
Em và ta chung lối
nhỏ tan trường.
Hạ thắm nở đóa hoa màu
man mác
Đỏ trong ta ngàn giọt
lệ hoen sầu
Em tan lớp mưa bay
chiều qua phố.
Ta ngậm ngùi nối tiếc
một mùa thi.
Mưa sáng tạt hồn
nhiên bên cửa lớp
Lũ học trò ngốc nghếch
thả thuyền trôi
Bao giọt nước dại
khờ trên trang vở
Để vụng về vạt áo
trắng ngẩn ngơ
Ta viết bài thơ nghịch ngợm để cho em
Hai đứa đọc bên trời
chiều mưa đổ
Mai ra đi hay thành
người thiên cổ
Dấu lặng ngừng sáng
đắng giọt buồn rơi.
TC
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét