Thứ Hai, 12 tháng 8, 2013

Gia an

Gia an
Quê mình đất mặn gạch nung,
Biển sao vẫn gọi lạc đường tìm nhau.
Gia an sớm tối đi về,
Ngang qua ruộng lúa đàn cò ngẩn ngơ.
Mưa nhiều nên nước hóa thơ,
Người đi kẻ ở bơ vơ nhớ hoài.
Sáng nay sao thấy ngày dài,
Hay là gạch đã đong đầy đôi tay.
Chim buồn tiếng hót vẫn hay,
Rượi thơ sẵn đủ nên say cũng vừa.
Trách trời sao cứ đổ mưa,
Để người ngại lối không đưa nhau về.
TC



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét