TÍCH
TRỮ CỦA CẢI (Lc 12,13-21)
Trong
thời gian gần đây, báo chí hay đưa tin những doanh nghiệp làm ăn thành công
cũng như thất bại. Thậm chí có những tên
tuổi của những người trong giới văn nghệ sỹ, rất được công chúng hâm mộ, nhưng
rồi khi hay tin doanh nhân này, ca sỹ nọ, người mẫu kia làm ăn thua lỗ, nợ nần
chồng chất…Rồi cũng rất nhiều những ông to bà lớn mà tài sản của họ rất kếch
sù, không phải là những con số nhỏ mà là lên đến một vài tỷ mỹ kim. Xem ra của
cải vật chất như là thước đo của khoảng cách giàu nghèo trong xã hội. Người
giàu ngày càng muốn giàu hơn, trong khi kẻ nghèo cũng cật lực để làm cho mình
có của cải tiêu dùng. Ai cũng muốn đầu tư tích trữ, như nhà phú hộ mà Tin mừng
Luca giới thiệu,ông không biết để đâu, hay làm gì nữa, vì ông ta có quá nhiều
của cải.
Trước
hết, dùng của cải vật chất như là những phương tiện
Khi
sáng tạo nên con người, Thiên Chúa đã đặt để Adam canh gác vười Ê-den, Ngài cho
con người tự do canh tác, làm lụng vất vả để có lương thực nuôi sống bản thân.
Con người là chủ tế vạn vật, và cũng là những quản lý vườn nho cho Chúa. Đức
Giê-sa cũng dạy các môn đệ làm việc và Ngài cũng là người tích cựa làm việc từ
sáng sớm cho đến lúc hoàng hôn. Vật chất, tiền bạc tự nó không xấu, vì đó là
điều kiện tối cần cho nhu cầu của con người. Tiền bạc là phương tiện, nó giúp
mỗi người đạt đến cứu cánh là ơn cứu độ. Giáo hội cũng luôn khuyến khích con
cái mình hãy ra sức làm việc, để cải thiện đời sống, để thoát khỏi cảnh nghèo
nàn, và cũng là để có cơ hội chia sẻ và hoạt động cho công cuộc truyền giáo,
bác ái xã hội của toàn thế giới.
Thứ
hai, của cải vật chất là ân huệ của Chúa thương ban
Khi
Ngài rộng mở tay ban,
Là
bao sinh vật, thoả thuê muôn vàn.(Tv 144, 16).
Lời
Thánh vịnh nhắc nhở mỗi người hiểu rằng, tất cả những gì mình đang có, hay đang
sở hữu là do hồng ân của Thiên Chúa thương ban, như Chúa Giê-su khẳng định: “Không có Thầy,
chúng con chẳng làm được gì”. Thật vậy : “Nếu như Chúa chẳng xây nhà, thợ nề vất
vả cũng là uổng công”(Tv 126(127). Không phải tôi tài giỏi cho bằng Đấng đã
dựng nên tôi, đã cho tôi trí khôn, sức khoẻ và có điều kiện, cũng như cộng vào
đó là một chút may mắn, gặp thời vận. Nên tôi thành công, tôi có nhiều của cải,
nhưng cũng nên nhớ một điều mà chính người Phú hộ đã ldạy cho chúng ta một bài
học, đang khi ông mải mê tính toán, xây thêm nhiều kho lẫm thì: “ Thiên Chúa
bảo ông ta: “Đồ ngốc! nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì
ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai?”(Lc 12, 20).
Sau
cùng, hãy làm giàu trước mặt Thiên Chúa
Nhiều
lần, Chúa Giê-su đã dạy dỗ mỗi người: “ Chúng con đừng lo lắng, áy náy…”, hãy
kiếm tìm những giá trị vĩnh cửu hơn là những thứ chóng qua ở đời này. Người môn
đệ của Chúa, luôn tìm kiếm những cúu cánh vững bền, đó là hạnh phúc thiên đàng,
chứ không phải ảo ảnh trần gian. Mặc dù đang khi hoàn tất số mạng lữ hành trần gian, họ vẫn phải chu tất mọi trách
nhiệm, sự liên đới đầy nhân văn trong thế giới hiện đại hôm nay. Vui mừng và hy
vọng, ưu sầu và lo lắng của con người không thể tách rời ra khỏi cuộc sống của
các Ki-tô hữu. Thế nhưng, những tín hữu vẫn luôn ý thức thức rằng: “ Chúng con
sống giữa thế gian, nhưng không thuộc về thế gian”.
Những
bất thuận bất hoà, những tranh chấp, bất công, đàn áp như là những trì trệ, nó
làm cho con người không thể vươn lên để xây dựng một cuộc sống văn minh tình
thương. Trong khi đó, biết chia sẻ áo cơm cho những người đói khát, biết cảm
thông và giúp đỡ lẫn nhau sẽ thăng tiến con người và đưa họ đến gần Thiên Chúa
hơn.
Lm
Giacobe Tạ Chúc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét