Lên núi Mẹ
Con lên núi Mẹ Tà-pao,
Sương pha mưa lẫn nôn nao cõi lòng.
Mẹ là ân nghĩa vô biên,
Cho con một chút thánh hiền tháng
năm.
Phận con yếu đuối trăm đường,
Xác thân tật bệnh hồn thường u minh.
Cho con xin một chữ tình,
Như tên thánh Mẹ Đồng trinh trọn đời.
Maria hỡi Mẹ ơi,
Tà-pao Mẹ chọn đời đời phải không?
Lunh linh sương khói in hình,
Cao trên đỉnh núi là tình Mẹ trao.
Con đi không biết
phương nào,
Lao đao vất vả tân bào xót đau.
Về đây Mẹ dạy đôi câu,
Xin vâng hai chữ Nhiệm mầu nghe con.
Tc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét